ANH ĐÂY CÓC SỢ VỢ. Tác giả: Bán Hạ Lương Lương. Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, nam kiêu ngạo nghiện mà ngại x nữ dễ thương chín chắn, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, hài hước, HE. Độ dài: 60 chương + 7 NT.
Nhất thời một tràng cười nổ lớn. Ông nội Cố quay lại, nhìn bàn cờ, nhất thời sắc mặt đen đi: "Tiểu! Cố!" Thắng cái gì mà thắng! Nước cờ này, là nước cờ chết. Vốn đang có thể cầm cự được vài nước nữa, nhưng giờ đi nước cờ này chính là chết không lối về. Nếu giờ mà đang ở thời chiến
Miệng ông Cố kéo căng, "Aiz, cái bà này" Ông còn đang định nói gì đó thì bà nhìn ông, "Ăn cơm nào." Thế là ông chỉ có thể thổi thổi chòm râu, lập tức im miệng. Lúc Cố Thần bước vào, ông Cố đã nguôi giận rồi, được bà Cố dỗ đôi câu đã hết giận.
Chương 64: Ngoại truyện 4. "Đây là…" Ông Sở cúi xuống định nhặt lên giúp cậu, nhưng chỉ nói được nửa câu đã thấy nội dung bên trên. Trong chớp mắt, ông giận đến mức gương mặt vặn vẹo. "Thằng khỉ! Ông đây mà không đánh chết mày thì ông mang họ mày!".
Tên gốc: Bổn Thiếu Không Sợ Vợ Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, 2S, HE. Beta: Qin Zồ Editor: Jeongie + Mì Số chương: 60 chương + 7 ngoại truyện. "Sở Tiểu Dư, ngày nào gặp phải cậu thì lần đó tôi đều mất mặt.
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Tên truyện Anh Đây Cóc Sợ Vợ Tác giả Bán Hạ Lương Lương Editor Jeongie + Mì Số chương 60 chương + 7 ngoại truyện. Jeongie edit chương lẻ, Mì edit chương chẵn Beta Qin Zồ Thể loại Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, 2S, HE. Văn án Mỗi ngày gặp phải cậu, lần nào tôi cũng mất mặt. — Sở Tiểu Dư! Cậu đừng có được voi đòi tiên! Chàng trai tức tới mức bốc khói, cậu mới làm tóc đấy, tóc đàn ông mà có thể đốt hả?! “Cậu nói gì?” Cô gái từ từ ngẩng đầu lên, nhìn với vẻ mềm yếu tinh nghịch, rồi bỗng nâng mặt lên, hôn vào cằm cậu. “Không… không có gì.” Lập tức vẻ kiêu căng cao ngất tắt ngóm, chàng trai cứng người, lắp ba lắp bắp, đột nhiên níu lấy nhúm tóc rơi. “Tôi tôi tôi, nói cậu tiếp tục đi.” Sở Dư gật đầu, tiếp tục nghịch ngợm đốt tóc. — làm thí nghiệm xem protein có mùi gì. Cố tiểu gia cứng mặt, sờ vào lỗ tai dần nóng của mình, tròng mắt đảo một cái, toét miệng cười. “Haiz, đàn ông Bắc Kinh mà! Có mỗi đầu tóc thôi, ai quan tâm tới chút chuyện nhỏ này chứ.” —— [Nhật ký mất mặt của Cố Tiểu Gia] Cố Tiểu Gia Thiếu gia đây còn lâu mới sợ vợ! Tất cả mọi người … Ừ thì cậu vui là được rồi.
Anh đây cóc sợ vợ 7 lượt thích / 132 lượt đọc Tác giả Bán Hạ Lương Lương Tên gốc Bổn thiếu không sợ vợ Nguồn TYT - truyện full Thể loại hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, ngọt sâu răng, beat vả mặt rớt liêm sỉ " Sở Tiểu Dư ngày nào gặp phải cậu thì lần đó tôi đều mất mặt. Cậu đừng được voi đòi tiên ". Anh vừa nói vừa tức giận, không ngờ cô lại đốt tóc anh, hơn nữa là bộ tóc mới làm " Cậu nói gì ?" cô từ từ ngẩng đầu lên, dáng vẻ đáng yêu, tinh nghịch, bông nhiên nâng mặt anh lên hôn vào cằm. " Không...không có gì" dứt lời thì vẻ kiêu căng ngạo mạn của anh như quả bóng bị xì hết hơi. Cả người anh cứng lại, lắp ba lắp bắp, đột nhiên níu lấy nhúm tóc rơi " Tôi tôi tôi nói cậu tiếp tục đi". Cô gật đầu nhẹ nhàng, tiếp tục đốt những sợi tóc làm thí nghiệm xem protein có mùi gì? Cố tiểu gia cứng mặt, sờ vào lỗ tai dần nóng của mình, tròng mắt đảo một cái, toét miệng cười " Haizz, đàn ông Bắc Kinh mà! Có mỗi đầu tóc thôi, ai quan tâm tới chút chuyện nhỏ này chứ." Có thể bạn thích? [Englot] Sủng Vật Hào Môn Tác giả Chippo2410 122900 7720 fic Sủng Vật Hào Môn - Phiên Nhi Liêu tác giả Phiennhi [Edit - Full] Đoàn Sủng Vai Ác Ba Tuổi Rưỡi Tác giả tbnguyet 1096310 80820 🍀Tên Hán Việt Đoàn sủng phản phái tam tuế bán ✨Tác giả Tùng Đình 🎰Số chương gốc 120 chương + 11 NT Đã full 🎰Số chương edit 172 chương + 11 NT Vì một chương rất dài nên Nguyệt sẽ tách thành chương 1-3k chữ để tăng tiến độ đăng chương, độc giả lưu ý nhé. 🕳Ngày đào hố 30/8/2020 🎉Ngày lấp hố 29/8/2022 👉🏻Thể loại Ngôn tình, ngọt sủng, hiện đại, trùng sinh, xuyên không, thần tiên yêu quái, huyền bí, 1vs1, HE. 💞Couple chính Ung Trạch x Cố U U 🌈Văn án Nhóm nhân vật chính trong thế giới song song nhận đủ sự bắt nạt, nhục nhã. Sau khi trùng sinh tất cả đều hắc hóa. Nhóm người bị hại Sống lại một lần, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho người từng thương tổn tôi - đặc biệt là Cố U U! Nhưng mà bọn họ phát hiện, cái nữ phụ ác độc tương lai kiêu ngạo ương ngạnh kia... Năm nay chỉ mới ba tuổi rưỡi. P/s -Truyện siêu cute và hài hước, cũng có những câu chuyện rất cảm động. -Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại wattpad tbnguyet và Mọi trang web khác đều là reup trái phép, mong các độc giả sẽ né ra và đọc tại trang chính chủ để ủng hộ công sức của editor 💖 MÊ LOẠN TÌNH DỤC H+ Tác giả Nguyenxinhgai233 607254 3140 Truyện này mình vô tình đọc được thấy hay nên up lên đây cho mấy bạn đọc. Cre truyện full Mấy bạn đọc rồi thì cũng vote cho mình nha, dù không phải chuyện của mình. Mình sẽ cố gắng up lên một số truyện khác nữa cho mấy tềnh yêuu đọc. [HOÀN] Kỹ Năng Tranh Sủng [Edit] - Chân Lật Tử Tác giả truyencungdau 2879111 95734 [116 Chương] Thể Loại Xuyên không, Hệ thống, Tình cảm, Cổ đại, Cung đấu, Ngọt sủng. Edit Team Lãnh Cung. Người phụ trách Hy Hoàng Thái Phi. [VĂN ÁN] Xuyên qua trở thành cung phi thất sủng? Tiết Bích Đào tỏ vẻ! Tranh! Nhất định phải tranh giành! Nàng học tập theo tinh thần của ông lão bán dầu [*] ở cổ đại, nàng phải luyện thuần thục kỹ năng tranh sủng, điền đầy thang điểm của kỹ năng này. Cuối cùng luyện thành kinh thế tuyệt kỹ để độc bá hậu cung! Nguyên Trưng đế 【mặt không biểu cảm 】 Trẫm là hồ lô sao? Tiết Bích Đào 【 nịnh nọt cười 】 Đương nhiên không! Hoàng Thượng ngài cùng lắm là tiền vuông đặt ở bên trên cơ! Rất có giá trị đấy! Tiền vuông trong câu chuyện về ông lão bán dầu chú thích trong chương 1 - Lịch up truyện 21h -24h Hàng ngày [Đam Mỹ] [Hoàn] Lâm Khởi H Tác giả ha_holly 53257 1692 Thể loại cao H, vườn trường, ngọt, sủng, 1x1, thụ ngoan, công sủng thụ. Tác giả Hà Vũ. Cre bìa Bún - HNK. Kể về chuyện tình đầy kích thích của Âu Khởi và Dương Tùy Lâm ꈍᴗꈍ [Cao H-Hoàn] Bảo Bối, Thật Muốn Cùng Em! Tác giả Trangnguyen5125 1805197 35862 Tên truyện Bảo bối, Thật muốn cùng em! Thể loại ngôn tình sủng, H văn, đô thị tình duyên, hào môn, thanh mai trúc mã... Số chương 100 - Hoàn. 25/5/2019 ~ 25/5/2020❤ Văn án Cô- LÂM BỘI BỘI và Anh- LỤC VŨ HẠO là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, có tình cảm rất đặc biệt nhưng chỉ giữ trong lòng. Để rồi vào năm cả hai 15 tuổi thì Anh theo ý của gia đình phải đi du học. Sau 7 năm Anh đi du học và quay về thì biết cả hai có hôn ước từ nhỏ. Đối với Anh mà nói thì đó chính là cơ hội của Anh. Còn Cô thì khi biết mình có hôn ước mà không biết đối phương là ai nên đã phản đối rất nhiều nhưng lại vô ích. Cô bất lực bỏ đi tới quán bar và gặp Anh sau 1 năm không gặp. Cô chuyển đến nhà anh để trốn khỏi cuộc hôn ước mà không biết rằng chính mình lại rơi vào hang cọp. Dưới một mái nhà, dưới một tình cảnh là cô nam quả nữ thì chuyện đến lại đến thôi... ••• Đây là bộ truyện đầu tay của mình nên mong các bạn sẽ ủng hộ, nếu thấy truyện của mình như thế nào thì mong các bạn sẽ không chê bai mà nhận xét để mình sửa sai nha!!😁😁😁😘😘😘 Cảm ơn mọi người nhiều❤❤❤ ••• Toàn bộ những truyện thuộc tài khoản đều là do mình viết, là thời gian, là chất xám, là sự cố gắng nổ lực của mình bỏ ra. VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER HAY REUP! [Edit - Hoàn] [Đang Beta] Túi Nhỏ Bên Ngực Trái - Giản Diệc Dung Tác giả diep7804 640885 34235 Tên truyện Túi Nhỏ Bên Ngực Trái Tên gốc Đạo Lão Trong Ngực Kiều Khí Bao Tác giả Giản Diệc Dung Tình trạng Hoàn edit Số chương 72. Editor Lệ Diệp, Thư Trương. Thể loại Ngôn Tình, Trọng Sinh, Thanh Xuân Vườn Trường, Ngọt Sủng, Sạch, Hào Môn Thế Gia, nam chính bị hủy dung, HE.. [EDIT - HOÀN] Manh sủng ký - Lục Manh Tinh Tác giả Yang0811 1370969 51315 Thể loại hiện đại, sủng Số chương 58 chương + 2 PN Raw Google Edit Dương Bìa Lạc Tuyết Tầm Hoa - 落雪寻花 - [Văn án] Hai con sủng vật cẩu đưa tới "huyết án". 1. Phóng viên "Thẩm đạo, ngài cùng lệnh phu nhân là ai theo đuổi ai?" Thẩm Thanh Châu "Cô ấy theo đuổi tôi." Phóng viên "Wow, thật lãng mạn, kia xin hỏi ngài cuối cùng vì cái gì mà đã đáp ứng?" Thẩm Thanh Châu trầm tư một lát "Đại khái bởi vì...... Chó nợ chủ trả." 2. Phóng viên "Nghe nói Thẩm đạo rất thích nuôi dưỡng sủng vật, trong nhà đã có 2 manh sủng?" Thẩm Thanh Châu nghĩ đến người nào đó "Nói đúng ra, hẳn là 3." Nhân vật chính Thẩm Thanh Châu, Du Vãn ┃nhân vật phụ Du Điểm Điểm, Đậu Đỏ. P/S BẢN EDIT PHI LỢI NHUẬN CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!! Link wordpress Sủng Phi - Triêm Y Xuyên việt, cổ đại, cung đấu, ngọt sủng, hoàn Tác giả haonguyet1605 118237 846 Đời sau đối Đại Ngụy Kiến An hoàng đế tôn sùng đầy đủ, khen ngợi này tại vị thời kì, nãi Đại Ngụy thịnh thế chi mở màn. Thú vị là, ở sở hữu ca công tụng đức văn hiến ghi lại trung, đều phi thường nhất trí nhắc tới, kiến an hoàng đế cả đời duy nhất chi chỗ bẩn hoàng đế độc sủng hoàng quý phi thậm! Chu Đồng thật phiền chán. Không hiểu xuyên đến cái mất quyền lực, khí cũng chưa suyễn vân, liền quán thượng một đống phá chuyện này. Cái gì? Tiền thân là vật hi sinh long bộ? Liên nữ xứng đều không tính là? Chu Đồng giận! Sửa, nhất định sửa! ! Này kịch tình phải hoa lệ nghịch tập, mới xứng đôi tỷ như thế phong tao khí chất! Đây là một cái bi thôi xuyên không nữ, chiếm trước bản địa trọng sinh nữ thân thể, càng ngọt như mật trở thành Đại Ngụy sủng phi chuyện xưa. [HOÀN-CAO H] Nuông chiều con dâu - Niệm Niệm Bất Vong Tác giả lacey1708 1326001 15696 Tên truyện Nuông chiều con dâu Tác giả Niệm Niệm Bất Vong Convert Vespertine Tình trạng bản gốc Hoàn thành 34 chương Tình trạng bản edit Đã hoàn thành Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, H văn, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Loạn luân, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non , Duyên trời tác hợp, Cường thủ đào hoạt, 1v1 Cảm ơn bạn chymcogan đã des cho mình cái bìa xinh xẻo này. Văn Án Cố Thần Quang đời này đã ngủ với không ít phụ nữ, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới mình lại thua trên tay của chính con dâu của mình. - Nữ chính không phải ngốc bạch ngọt. Truyện 1v1 , chủ yếu là ngọt , không thích thì thôi nha~~ Phần lớn là thịt, nội dung chỉ chiếm một phần nhỏ. - Vì đây là truyện đầu tiên mình edit nên còn rất nhiều lỗi sai và lậm convert, mong cả nhà thông cảm. [ Cover Jensoo ] Sủng Vật Hào Môn Tác giả HiPonnie 851561 46738 - cover dưới sự cho phép của tác giả . - Au Phiên Nhi Liêu Linkfic gốc Tác giả CookieThao 122853 7239 Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại. Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước. Tôi hứa sẽ... Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em. Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có. Chỉ cần đó là em, không phải em là không được! Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi. Thể loại Trọng sinh, Sủng, Ngọt, Niên thượng
Đời sốngTổ ấm Chủ nhật, 28/5/2017, 0801 GMT+7 Những người đàn ông biết lắng nghe ý kiến của vợ, không ngại mang tiếng "sợ vợ" sẽ có hôn nhân hạnh phúc và ít bị ly dị hơn. Đây là kết quả một nghiên cứu dài hạn với 130 cặp vợ chồng của tiến sĩ tâm lý John Gottman. Chuyên gia tâm lý dẫn chứng trường hợp của Lauren và Steven là một điển hình. Steven bảo với vợ rằng tối nay anh sẽ cùng nhóm bạn đi chơi xa. Vợ Lauren đáp cô muốn chồng ở lại tới sáng mai để giúp dọn dẹp vì nhà sắp có khách. Anh chồng đáp "không" và trách vợ chẳng nhớ lịch chuyến đi của mình. Vậy là cả hai cãi vã, người bật khóc, kẻ bỏ đi. Theo chuyên gia tâm lý, các đôi thường trục trặc khi họ móc nối sự tiêu cực này tới sự tiêu cực khác thay vì cố gắng giảm leo thang xung đột. Tiến sĩ Gottman giải thích trong cuốn sách "7 nguyên tắc để hôn nhân thành công" rằng 65% nam giới thường làm tăng sự tiêu cực trong cuộc cãi vã. Phản ứng của Steven không thể hiện rằng anh lắng nghe những lời phàn nàn của vợ. Thay vì vậy, anh tỏ ra phòng vệ và phàn nàn trở lại "Tại sao em không nhớ kế hoạch của anh?". Ảnh minh họa Huffington Post. 4 điều tối kỵ Chỉ trích, phòng thủ, khinh thường và câm lặng - là những dấu hiệu cho thấy người đàn ông đang kháng lại sự ảnh hưởng của vợ tới mình. Điều này không phải là sự hạ bệ nam giới. Phải có hai người mới giúp hôn nhân thành công và người vợ cũng cần đối xử tôn trọng chồng nhưng nghiên cứu của tiến sĩ Gottman chỉ ra rằng phần lớn các bà vợ đều đã thực hiện việc đó, chỉ có đàn ông không như vậy. Nghiên cứu cho thấy 81% khả năng một cuộc hôn nhân sẽ tan vỡ khi người đàn ông không chịu nghe ý kiến của vợ. Đàn ông khác biệt phụ nữ từ bé Khi chơi trò chơi, các cậu bé thường tập trung vào chiến thắng chứ không phải cảm xúc hay người cùng đội. Nếu bị thương, cậu ta sẽ bị phớt lờ và cuộc chơi vẫn phải tiếp tục. Với các bé gái, cảm xúc thường luôn được ưu tiên. Khi một bé gái khóc và nói "tớ không chơi với cậu nữa", trò chơi kết thúc và chỉ bắt đầu lại khi các bé làm hòa. Theo tiến sĩ Gottman, "sự thật là cuộc chơi của các bé gái đã là sự chuẩn bị xa cho hôn nhân và cuộc sống gia đình bởi trẻ tập trung vào mối quan hệ". Có nhiều phụ nữ không ý thức được kỹ năng xã hội này và cũng không nhiều nam giới nhận thức sâu sắc về người khác. Theo thống kê, chỉ có 35% đàn ông có trí thông minh cảm xúc. Những người chồng thiếu trí thông minh cảm xúc từ chối sự ảnh hưởng của vợ bởi họ sợ mất quyền lực và không sẵn sàng chấp nhận sự chi phối của người khác với mình. Người chồng thông minh về cảm xúc quan tâm đến tâm trạng của vợ vì tôn trọng và nâng niu vợ. Mặc dù người đàn ông này không thể hiện ra cảm xúc của mình như cách vợ làm, anh ta sẽ học cách để kết nối tốt hơn với vợ. Khi vợ cần nói, anh ta sẽ tắt TV và lắng nghe. Anh ta sẽ dùng từ "chúng mình" thay vì "anh". Anh ta sẽ hiểu thế giới nội tâm của vợ, tiếp tục bày tỏ sự ngưỡng mộ vợ và thể hiện điều đó cho vợ thấy. Mối quan hệ, sex, cuộc sống của người đàn ông sẽ tệ hơn rất nhiều nếu thiếu trí thông minh cảm xúc. Người chồng thông minh sẽ là người cha tốt hơn bởi anh ta không sợ thể hiện các cung bậc tình cảm, đồng thời sẽ dạy con biết tôn trọng cảm xúc và chính mình. Khi tạo được sự gắn bó với vợ, người vợ sẽ tìm đến chồng khi lo lắng, phiền muộn, vui mừng và tất nhiên, cả lúc nổi hứng. Khi xung đột nảy sinh, chìa khóa là hiểu quan điểm của vợ và sẵn sàng thỏa hiệp. Hãy tìm xem những điều nào cả hai vợ chồng có thể cùng thống nhất, thay vì bới sâu vào điều khác biệt, mâu thuẫn. Vương Linh
Nhất thời một tràng cười nổ lớn. Ông nội Cố quay lại, nhìn bàn cờ, nhất thời sắc mặt đen đi “Tiểu! Cố!” Thắng cái gì mà thắng! Nước cờ này, là nước cờ chết. Vốn đang có thể cầm cự được vài nước nữa, nhưng giờ đi nước cờ này chính là chết không lối về. Nếu giờ mà đang ở thời chiến thì đây gọi là nằm vùng đấy! Mấy ông lão thấy ông giận thế thì cười càng hăng hơn. ”Chơi thúi cho lắm vào, rốt cuộc vẫn thua, ha ha ha!” ”Ha ha ha, cháu nội ông không cùng chiến tuyến với ông rồi!” Cố Thần nhìn sang theo phản xạ có điều kiện. Cái... cái gì mà không cùng chiến tuyến chứ. Cậu liếc nhìn Sở Dư đang ngồi bên kia, thấy cô nhìn cậu khẽ cười, không hiểu sao lại thở dài nhẹ nhõm. Ông Tôn vừa rồi chỉ thuận miệng nhạo báng... Ặc Không phải chứ... Lấy lại tinh thần, Cố Thần hồi hồn, đưa mắt nhìn vị trí mà ban nãy mình lơ đãng chỉ bậy, cậu im lặng, sự nhanh nhẹn nơi trán không hề giảm, chẳng có gì gọi là chột dạ. ”Tới giờ ăn cơm rồi, kết thúc sớm vẫn tốt hơn.” Cảm giác được ánh mắt ai kia mang theo ý cười, cơ thể chàng trai bất giác căng ra, lại càng hùng hồn buông thêm một câu. ”Dù ông có muốn thắng thì cũng chậm quá rồi.” Cậu không phải vì lòng mình đứng bên kia đâu nhé, đều do ông Cố chơi dở thôi. Muốn trở mình còn khó hơn thua trực tiếp. Lời này lại càng làm ông Cố tức thêm. Có cháu nội kiểu này thì có xài được đâu! Tiếng cười chung quanh lại càng to thêm. ”Lo lắng đấy ha ha ha...” Quả nhiên là lo thằng cháu nội biết quan tâm săn sóc này sẽ đến giúp’ ông đây mà! Ông Cố thẹn quá hóa giận, đứng dậy, xua tay làm bộ đuổi, “Đi đi! Cười cái gì mà cười! Bệnh hết rồi hay hả?” Nói xong lại trừng mắt nhìn Cố Thần, mặt hằm hằm đi ra ngoài, “Ngốc hả, đi ăn cơm còn đứng đó làm gì?!” Khóe mắt chàng trai liếc sang một bên, hừ một tiếng, “Không phải bảo con hạ cờ hay sao?” Mấy ông lão cũng bắt đầu chầm chậm bước ra ngoài, vừa đi vừa cười nhạo ông Cố. Váy dài viền lá sen tạo thoáng tung bay, cũng không cần cô khách sáo tiễn khách ra cửa, Sở Dư mỉm cười nhìn mấy ông rời khỏi. Mấy ông lão này cũng thú vị phết. Bất chợt phát hiện chàng trai vẫn đứng im không nhúc nhích. Sở Dư nhìn sang, trong ánh mắt mang theo ý hỏi. Cố Thần nhìn hiểu ngay. Vẻ mặt cứng đơ khó nhận ra, chàng trai nhìn về phía bàn cờ, “Tôi định hỏi cậu, có cần tôi dọn mấy quân cờ này không?” Sở Dư chưa kịp trả lời thì ông Sở đang dọn cờ ngẩng đầu lên, “Không cần đâu.” Ông bật cười, thật ra Cố Thần là một đứa trẻ rất tốt. “Cũng không có gì nhiều, con về ăn cơm đi A Thần.” Chỉ có mấy quân cờ thôi mà, ông già thì già, nhưng vẫn thích thu dọn mấy việc cỏn con này. Nhìn Sở Dư lẳng lặng gật đầu, chàng trai im lặng trong giây lát, ngực tắc nghẹn, trừng mắt đáp, “Dạ.” Nhân lúc ông Sở đang cúi đầu dọn cờ, cậu đưa tay túm lấy tóc Sở Dư kéo một cái, nói “Tôi đi đây.” Sở Dư bị đau, nhíu chân mày trừng mắt nhìn cậu. Sự khó chịu nơi ngực giờ mới biến mất, chàng trai cảm thấy mĩ mãn, ngâm nga câu ca rời đi. *** Về đến nhà, thức ăn đã được dọn lên từ lâu. “Sao vậy?” Bà Cố đang loay hoay chỉnh sửa mấy cành hoa trong bình. Thấy mình bị mất mặt, ông Cố thở hổn hển, nhưng hoàn toàn không có ý muốn trút giận lên bà Cố, phát giận lên phụ nữ thì hay ho gì. “Còn không phải thằng hai à!” Ông bớt giận đôi chút, giải thích chuyện vừa rồi, nói xong lại giận thổi vểnh cả râu, bảo tiếp “Chờ thêm năm nữa là ném nó vào quân đội ngay!” Mắt bà Cố tràn đầy ý cười, lắc đầu, “Ông đã lớn thế này rồi mà còn so đó với nó à?” Bụp, nhành hoa bị cắt đi, bà Cố đặt kéo xuống, đứng dậy, “Huống gì, thằng hai cũng không nói sai.” Bà cười, “Ông chơi cờ vốn dĩ đã dở rồi.” Miệng ông Cố kéo căng, “Aiz, cái bà này...” Ông còn đang định nói gì đó thì bà nhìn ông, “Ăn cơm nào.” Thế là ông chỉ có thể thổi thổi chòm râu, lập tức im miệng. Lúc Cố Thần bước vào, ông Cố đã nguôi giận rồi, được bà Cố dỗ đôi câu đã hết giận. Nhưng thấy Cố Thần là ông lại mất hứng. “Làm gì mà lâu thế?” Ông vỗ vỗ bàn, “Cơm canh nguội cả rồi.” Cố Thần nhìn thức ăn còn bốc khói trên bàn, tâm trạng tốt nhướn mày, không nói gì, rửa tay xong ngồi vào bàn ăn. “Ăn cơm thôi.” Cậu nhíu mày, đưa đũa cho bà Cố, rồi lại đưa đôi khác đến trước mặt ông Cố. Ông Cố trừng mắt, rồi lại phát hiện cậu không có ý định cãi nhau với ông, tự mình bẽ mặt, cũng chỉ có thể giận dỗi im lặng. Thức ăn trên bàn không nhiều lắm, bốn món mặn một canh, từ nhỏ Cố Thần đã được ông Cố lấy tiêu chuẩn quân đội dạy dỗ, nên không hề kiêng ăn, ba người lại ăn không nhiều, nấu bốn món thì thường hay dư lại. ... Nhưng lần này lại ăn sạch sẽ. Ông Cố nhìn khóe miệng cậu nhóc nhếch lên, lại ăn hết một chén bới thêm, yên lặng trợn mắt, dù gì ông cũng đã lớn tuổi, thực đơn cũng nghiêm khắc, bảo vệ nấu ăn đều căn cứ nghiêm ngặt theo dinh dưỡng mà làm, có một món ông không thể nào ăn được. Ăn rất ngon. Hình như nghĩ tới gì đấy, ông Cố thôi nhìn món ăn nằm trước mặt Cố Thần, “Đúng rồi.” “Cô bé Sở gia sắp quay về đây đi học rồi, gì nhỉ... trước đây không phải con chơi rất thân với cô bé sao?” Chỉ mới hai năm gần đây mới không thấy cậu chạy đến nhà họ Sở nữa. “Ý của ông nội Sở là, chuyển đến trường của con, để con chăm sóc nó.” “Dạ? Dạ.” Vẻ mặt đơ ra, cậu chớp mắt gật đầu. Cố Thần ngừng lại, máy móc nuốt thức ăn trong miệng xuống, sóng lưng thẳng tắp, “Quay về?” Nghĩa là... không đi nữa ư. “Ừ.” Ông Cố đặt chén xuống, cầm lấy khăn, “Vài năm nay sức khỏe ông Sở không tốt, Sở Dư quay về chăm sóc.” Bà Sở qua đời sớm, ông Sở không đi bước nữa, nuôi hai người con. Hai vợ chồng con trai cả của nhà họ Sở đều làm trong quân đội, đứa con gái út lại lấy chồng ở nước ngoài, bận không kịp thở, huống hồ mấy người như bọn họ không thể xuất ngoại, chỉ có thể để mấy đứa cháu quay về chăm sóc. Sợ Cố Thần không đồng ý, ông Cố lại nói thêm, “Cũng không cần con lúc nào cũng chăm sóc nó, chỉ là sức khỏe của con bé Sở không tốt, ông Sở của con hơi lo.” Cố Thần gật gật đầu. Cậu biết, đồ phiền phức Sở Dư ấy sẽ không muốn người khác chăm sóc đâu. Lúc nhỏ cô không thể hoạt động, ngoan ngoãn ôm cuốn truyện cổ tích mà đọc, lúc cậu muốn đi cưỡi ngựa cũng không đòi theo, chỉ nháy mắt im lặng nhìn cậu, làm nũng trong im lặng. ... Cuối cùng cậu bị đánh không ít. Tối hôm đó, Cố Thần mơ một giấc mơ. Mơ thấy bọn họ lúc nhỏ. Cô bé sắc mặt tái nhợt, mặc váy công chúa xinh đẹp, ôm cuốn truyện cổ tích ngồi trước cửa sổ, hâm mộ nhìn mấy đứa nhỏ đang chơi ở bên ngoài. Bé trai chạy rầm rập vào nhà, “Em nhìn gì thế?” “Nhìn các bạn ấy chơi.” Giọng nói nho nhỏ của bé gái vang lên, im lặng nhìn bên ngoài sân. Nhìn theo ánh mắt cô bé, cậu bé căng thẳng hỏi, “Em có muốn ra ngoài chơi không?” “Có thể hả?” Mắt cô bé sáng rực, nhưng ngay sau đó lại dẩu môi, ánh mắt ảm đạm. “Mẹ nói em không được ra gió.” Cậu bé nhíu mày, nghĩ rồi lại nghĩ, ngang ngược cầm tay cô bé. “Không sao đâu, anh có cách.” Ngày hè nắng nóng, bé trai lén lút quay về nhà lấy trộm một cái chăn, đắc ý vỗ ngực quấn Sở Tiểu Dư thành cái bánh chưng, rồi nghẹn đỏ mặt ôm cô bé từng bước đi ra ngoài, xem bọn trẻ chơi diều hâu bắt gà con. Hai đứa bé vô cùng vui vẻ, cười như hai đứa ngốc. Kết quả là... bé gái nóng đến hôn mê. Sau đó là cảnh cậu bị ông Cố đuổi đánh khắp sân. Rồi cảnh tượng trong mơ thay đổi, biến thành cảnh khác. “Đồ phiền phức! Đồ phiền phức!” Bé trai vui vẻ ôm một thứ, “Em đoán thử xem đây là gì?” Bé gái bỏ bút xuống, đứng dậy đi đến, mở to mắt nhìn rồi lắc đầu. Cô không biết. “ Là kem ly đó! Ăn ngon lắm!” Cố Tiểu Thần nghĩ nghĩ, “Ăn ngon hơn chân gà luôn.” Đây là do cậu giấu vào ngực, vất vả lắm mới lén đem qua được. Sở Tiểu Dư đáng thương nhìn ly kem, cô không thể ăn. Cố Tiểu Thần hoàn toàn không ngờ cô bạn nhỏ lại không thể ăn, vậy là đành tự ăn một mình. Ăn gần hết, nhìn Sở Tiểu Dư gầy tong bĩu môi, đáng thương vô cùng, cậu do dự một lát, lần trước mông còn đau đây này. .Nhưng mà “tình bạn” quan trọng hơn, cậu vươn tay, “Nếu không thì em nếm thử đi?” Sở Dư rất ngoan, “Không thể ăn được.” Bị bệnh phải uống thuốc, đắng lắm. Cố Tiểu Thần nghiêng đầu, liếm liếm, “Có thể mà.” Cậu nghĩ rằng không thể ăn nghĩa là giống như trên truyền hình, sẽ trúng độc. “Thật ư?” Cô bé nháy mắt, để lộ chiếc răng sữa xinh xinh. Cô vẫn rất tin tưởng người bạn nhỏ này. Sở Tiểu Dư nheo mắt, ăn ngon lành. Bỗng nhiên, cô mở to đôi mắt, nắm chặt tay, nóng nảy nói. “Anh Cố, em ăn nước bọt của anh rồi, nếu mang thai thì làm sao bây giờ?” Nghe nói sẽ có em bé đó. Cố Tiểu Thần ngơ ngác một hồi, nghĩ ngợi rồi khoát tay, “Vậy thì sinh đi!” Cậu vỗ vỗ ngực, vô cùng khí phách, “Ba chúng ta sẽ cùng đi nhà trẻ!” ... Ông Cố quay về, lại đuổi đánh cậu khắp sân. Sau đó có một làn khói nhẹ thổi tới, người trong phòng biến thành một cô gái. Gương mặt nhợt nhạt, nhẹ nhàng uyển chuyển. “Anh Cố ~” âm thanh yêu kiều, vươn tay ra muốn ôm. Giọng nói mềm mại, làm trái tim của cậu thiếu niên tê dại, không tự chủ bật cười, kêu một tiếng rồi duỗi tay ra. Quên đi, cô thích cậu như thế, muốn chiều thì chiều thôi. Kết quả cô gái bỗng nhiên biến sắc, giơ gậy lên hỏi, “Cục cưng của chúng ta đâu?” ... Sáng sớm, chàng trai bỗng dưng bật dậy. Thở dài một hơi. Cái gì vây hả, đàn... đàn ông Bắc Kinh thế mà lại sợ vợ?! Cậu xoa xoa cái trán đầy mồ hồ, nghiêm túc suy nghĩ. [Nhật ký mất mặt của Cố tiểu gia 3] Cố gia bị đồ phiền phức trừng mắt nhìn, ông đây mất mặt quá, không vui không vui. Bảo vệ... Thiếu gia đừng kích động! Cậu hát bị lệch tông rồi!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại và Advertisement
ANH ĐÂY CÓC SỢ VỢ Tác giả Bán Hạ Lương Lương Thể loại Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, nam kiêu ngạo nghiện mà ngại x nữ dễ thương chín chắn, SỦNG_SẠCH_NGỌT, hài hước, HE Độ dài 60 chương + 7 NT Tình trạng Hoàn edit. Sở Dư, tên ở nhà là An An, vì sinh non nên sức khỏe của cô rất yếu, đa số thời gian đều ở trong nhà đọc sách. Cố Thần, tên ở nhà vẫn là Cố Thần, thường được ông bà gọi là “thằng hai”, anh em chí cốt thì gọi là “anh Cố”, ra đường anh là cá mập, ở nhà anh là cá con. Vâng, Sở Dư và Cố Thần là hai nhân vật chính trong truyện mà mình muốn giới thiệu đến mọi người. Một mối tình thanh xuân đơn thuần, mối tình đầu tiên cũng là mối tình duy nhất cuối cùng, đó chính là câu chuyện của họ. Ông cụ Sở và ông cụ Cố là bạn già thân thiết, hồi vừa về nước ông cụ Sở đã bế cô bé đi khoe khắp nơi, đặc biệt nhất là ông đã ôm Sở Dư đến trước mặt Cố Thần và hỏi rằng cậu bé có muốn cô vợ nhỏ này không v Từ đó, lúc nào Cố Thần cũng ở bên cạnh Sở Dư, chơi với cô không biết chán. Ừ thì ai cũng biết trẻ con rất ngây thơ, có lần Cố Thần giấu kem đem đến cho Sở Dư, rồi còn thử độc trước khi đưa cho cô. Sở Dư hỏi “Anh Cố, em ăn nước bọt của anh rồi, nếu mang thai thì làm sao bây giờ?” Cố Thần đáp lại một câu xanh rờn “Vậy thì sinh đi! Ba chúng ta sẽ cùng đi nhà trẻ!” Kết quả là anh bị ông nội đuổi đánh khắp sân V Sau này khi lớn lên, Cố Thần luôn đứng về phía Sở Dư. Có hôm ông nội anh đang đánh cờ với Sở Dư, sắp thua đến nơi rồi, thế là ông gọi anh “Thằng hai, tới xem giúp ông một chút đi.” Cứ tưởng cháu trai sẽ giúp mình, ai dè nó đi một nước cờ chết! Thà không đi còn có cơ hội gỡ, đi rồi muốn gỡ cũng không được nữa! Ông nội Cố giận dỗi “Chờ thêm năm nữa là ném nó vào quân đội ngay!” Còn Cố Thần thì tươi như hoa, niềm vui phơi phới. Vui hơn nữa là cái ngày ông nội Sở tràn đầy niềm tin mà nhờ anh chăm sóc cho Sở Dư lúc ở trường. Thế là từ hôm đó, toàn trường ai ai cũng thấy Cố nhị thiếu vốn cao ngạo nay lại đeo một chiếc balo màu hồng xinh xắn trên lưng, lúc nào cũng lẽo đẽo theo một cô gái. Rồi anh còn thay đổi hoàn toàn, sáng đi học sớm, chiều đi về sớm, không đi chơi với đám anh em như trước nữa. Đặc biệt hơn là cô gái ấy nói gì thì Cố nhị thiếu cũng làm theo, không một lời oán trách! Mọi người bắt đầu truyền tai nhau “Tớ nói cho cậu biết, Cố thiếu có bạn gái!” “Cậu không biết trước mặt bạn gái Cố thiếu ngoan cỡ nào đâu!” “Cậu ấy còn mang balo cho bạn gái… rất rất nghe lời…” Một truyền mười, mười truyền một trăm, cuối cùng ai cũng tin rằng Sở Dư là bạn gái Cố Thần. Nhưng Cố Thần hay ngại ngùng xấu hổ, khi Tôn Hạo Quảng hỏi “Nhị ca, cậu thích Sở Dư từ lúc nào thế?” Anh lại thẹn quá hóa giận “Nói bậy cái gì đó hả?” Rồi anh còn mạnh miệng nói với Sở Dư đừng nên hiểu lầm, anh sẽ không thích cô đâu v Nói xong rồi sau này mới hối hận, phải lên Tieba post bài tìm cao nhân giúp đỡ v Trên con đường đưa vợ về dinh của Cố Thần, bà nội anh là công thần luôn tạo cơ hội cho anh với Sở Dư. Vốn dĩ bà cũng chẳng biết gì cho đến một ngày, thằng cháu dở hơi đỏ mặt hỏi bà “Bà… bà thấy chắt bà tên Cố Sở có được không…” Bà hiểu rồi đấy… Lần Cố Thần say rượu, đám anh em của anh gọi cho bà Cố, bà Cố lại gọi cho Sở Dư, dụ cô đến chăm sóc Cố Thần v Mà kể ra thì bà nội Cố cũng rất hài lòng với đứa cháu trai này, say một cái là chỉ biết gọi Sở Dư, thống kê thì trong một giờ đồng hồ Cố Thần gọi tên vợ 168 lần. Rồi còn đuổi đám anh em như đuổi tà, luôn miệng bảo rằng tôi là người có vợ rồi v Lúc chưa thấy Sở Dư thì rống lên “Tôi là ai vậy? Nhà tôi ở đâu? Dư Dư của tôi đâu rồi?” Lúc gặp được Sở Dư thì nắm tay cô như học sinh tiểu học, ngoan ngoãn bảo “Em đến trễ quá!” Túm lại là, lúc Cố Thần say rượu, Sở Dư đã ở chung với anh cả đêm. Cô nam quả nữ, ở chung một phòng trải qua một đêm thì xảy ra chuyện gì? Tất nhiên không phải chuyện đen tối đâu, Cố Thần ngồi “tâm sự tuổi hồng” với Sở Dư đó v Bao nhiêu bí mật lớn bé anh kể ra hết, không chừa cái nào!! Vì lỡ dại rồi nên sau đó Cố Thần mạnh dạn hỏi “Cậu thích… mèo hay chó?” “Chó đi.” “Gâu!” Sở Dư vẫn chưa phản ứng kịp thì Cố Thần đã cao giọng “Tôi mặc kệ, cậu nói thích tôi!” Èm, đây là màn tỏ tình đi vào lịch sử của Cố Thần. Còn Sở Dư thì chín chắn hơn, cô chỉ nói “Chờ tụi mình lớn lên, sẽ ở bên nhau.” Một câu này thôi đã khiến Cố Thần vui như Tết, anh đi lung tung khoe khoang với mọi người, cứ mở miệng ra là “Tôi quên mất cậu là FA.” À thì, tâm trạng của người yêu đương, mình xin từ chối hiểu. Năm tháng đợi chờ cuối cùng cũng có kết quả, Sở Dư đã đủ tuổi rồi. Cuối cùng anh cũng có thể cùng cô xây dựng mái ấm, cho cô niềm vui mỗi ngày rồi cùng ôm nhau ngủ cùng tỉnh lại dưới ánh ban mai. Từ thuở bé, ở bên Sở Dư đã là nguyện vọng của Cố Thần. Cô là ngoại lệ duy nhất, cũng là người mà anh trân trọng. Chính vì thế mà anh lưu lại tất cả những kỷ niệm của họ trên trang giấy. “Ngày đầu tiên quen biết. Mọi người đều đùa, nhưng anh lại tưởng thật.” “Tháng thứ sáu quen nhau, anh không muốn em chơi với người khác.” “Mười hai tháng quen nhau, tôi muốn thỏa mãn mọi ước muốn của cô ấy.” “Quen nhau được hai năm, anh muốn cùng em tạo nên một căn nhà, anh làm ba, em làm mẹ.” “Quen nhau mười năm, anh đã hiểu được hương vị ngọt ngào của tình yêu.” “Quen nhau ngày thứ 4989, em đã trưởng thành.” Hóa ra bọn họ đã cùng nhau đi một đoạn đường dài như thế… Vậy thì cô gái của anh, em có nguyện ý lấy anh không? *** “Anh đây cóc sợ vợ” là bộ truyện ngọt ngào không kém phần hài hước. Cố Thần là minh chứng của câu “ra đường anh là cá mập, ở nhà anh là cá con” mà RPT MCK từng hát trong Rap Việt. Chỉ cần Sở Dư nói một, Cố Thần chắc chắn không dám nói hai, chỉ cần Sở Dư im lặng một chút thôi, là Cố Thần đã luống cuống nhận lỗi, xin lỗi các kiểu rồi… Tội nhất vẫn là đám anh em của Cố Thần, lúc nào cũng bị ảnh ngược FA. Có lần còn bị Cố Thần xử vì tội cản trở anh ở riêng với Sở Dư v Nói chung thì truyện này đảm bảo hài đảm bảo ngọt, không hề có nữ phụ gì hết chỉ toàn là đường thôi. Tác giả đã viết nên một chuyện tình học trò cực kỳ đáng yêu bằng những tình tiết quen thuộc mà có thể bạn sẽ tìm thấy mình trong đó. Cuối cùng, hy vọng các bạn sẽ tìm được một người luôn xem bạn là ngoại lệ, yêu thương bạn hết mực như Cố Thần nhaa. Đọc truyện tại
ông đây cóc sợ vợ